Học tiếng Anh tại Philippines như thế nào để HIỆU QUẢ?

Nhớ lại quãng thời gian học tập tại Philippines, mình lại muốn chia sẻ với các bạn 1 chút về kinh nghiệm của mình. Đây là 1 quá trình mà mình đã trải qua, hoàn toàn tự đúc kết của mình và chỉ phù hợp với mình. Rất mong các bạn tham khảo để tìm ra được cách học cho mình.

 
Khuôn viên trường Fella, cơ sở 1


* Tháng đầu tiên mình đi học : 1 tháng đầy nước mắt

- Quên mình là ai, cầu tiến và sẵn sàng nghe lời giáo viên dạy. Có lẽ tháng đầu tiền đến Phil là khoảng thời gian mà mình không bao giờ quên khủng hoảng và nhiều lần khóc thầm vì không nói được, 7 năm đi làm, có nghĩa là đã có 1 chút vị thế trong cả trong công việc cả cuộc sống. Vậy mà khi mình đến trường học, mình không khác gì một đứa trẻ, tập nói, tập đọc hoàn toàn từ đầu. Quá khó khăn và khổ cực, việc đầu tiên là mình quên mình là ai, đã ở vị trí nào, chấp nhận mình là học viên, học lại từ đầu. Tức là cần chấp nhận với tiếng Anh mình không có gì và hoàn toàn nghe lời thầy cô giáo dạy.

- Quên đi những gì mình đã học (trừ ngữ pháp). Mình có thể khẳng định 100% sinh viên người Việt chúng ta phát âm sai hết, đặc biệt là còn bị nhầm âm, nhất là các âm trùng giữ tiếng việt và tiếng Anh như a, e, b, p,i , t, th... và các âm mà Việt Nam không có sh, f, s, st, w... thì cứ gọi là sai toe sai toét. Thà học từ không biết gì mà phát triển lên thì đã khó rồi, nhưng lại còn học từ sai từ nhầm lẫn lên thì lại càng khó khăn hơn gấp bội.

Về ngữ pháp, mình vẫn nghĩ là Việt Nam mình dạy tốt hơn, đơn giản vì thời điểm mình mới sang, tiếng Anh quá kém, nên có dạy về ngữ pháp mình cũng không hiểu gì, và quan điểm ngữ pháp của bên Phil dạy hơi khác của Việt Nam 1 chút, nên ngữ pháp mình nghe tham khảo là chính còn vẫn học theo giáo trình của mình.

- Chú trọng phát âm: Đơn giản là nói sai thì nghe sai, và nói sai thì không có giao tiếp được với ai, nên mình rất chịu khó sửa phát âm. Mình là người nói khá nhiều, đặc biệt là mình là người rất thân thiện và hay cười, nên các giáo viên khá cởi mở với mình. Nên trong khi nói, mình thường bảo với giáo viên, mình sai ở đâu thì họ sửa luôn giúp mình ở đó. Gặp giáo viên nào mình cũng nói thế luôn. Mình nhớ mãi hồi đó mình bị sai âm S và không có phát âm âm cuối nhiều quá, nên giáo viên cứ cầm thước, mình ko nhớ thì gõ lên bàn và sửa. Có bài đọc, mình đọc mãi ko được, mình với giáo viên ngồi cả buổi luyện đau rát cổ họng, nhưng hôm sau thì tự nhiên mình nói được, do cổ họng đã quen.

Lớp học tiếng Anh mô hình 1:1 với giáo viên

Lớp học nhóm 1:4

Thật sự ngạc nhiên sau 1 tháng, mình dần nói được và bắt đầu nghe được.

- Học tập trung trong tháng đầu tiên: Tháng đầu giống như mình đổ bê tông, móng nhà cho mình vậy, mình khá tập trung học xong về có làm bài lại và đọc lại, chỉ đọc lại thôi, vì mình nhiều tuổi rồi, khả năng ngôn ngữ cũng không còn tốt như các bạn, nên mình chỉ mong nhớ được bao nhiêu thì nhớ. Không quá áp lực cho bản thân.

- Luyện giọng buổi sáng, mình hay dậy sớm vào lúc 6h sáng để luyện phát âm, luyện các âm ở trên mạng, có phần mềm hoặc là nghe trên Youtube. Sáng nào cũng gào thét như thế.

- Không quá áp lực cho giáo viên: Giáo viên Phil mình nói thẳng hầu hết nhỏ tuổi hơn mình từ 20, 21, 22... nên kiến thức về cuộc sống về xã hội họ sẽ không bằng mình, nhưng họ có ngôn ngữ, nên mình thường học cách phát âm của họ, học của họ ngôn ngữ chứ không hi vọng học của họ kiến thức. Nên đừng cứ vào học rồi chê giáo viên ko có kiến thức bằng mình, không giỏi bằng mình, nếu cần học kiến thức mời bạn sang trường Đại học hoặc Cao học. Mình khá thích nói chuyện tư do, buôn các chủ đề mình thích tuy nhiên giáo viên người Phil có đặc điểm khá buôn chuyện, nên mình không nói những vấn đề quá cá nhân và riêng tư để tránh rắc rối.

Đổi giáo viên nếu mình không hợp: Mình thích giáo viên vui vẻ hòa nhã, nên gặp giáo viên nào khó tính quá, mình ko học được, mình mất tiền học mà nên cần sự tiến bộ, nên cứ giáo viên không hợp mình đổi ngay không suy nghĩ. Đây cũng là lý do mình không quá thân với giáo viên, vì đổi thì lại ngại :)

- Với bạn bè: Thời gian ở đây rất ngắn ngủi nhưng lại là cơ hội tốt để mình làm quen với các bạn nước ngoài, mình tham gia đi tour của trường, vừa an toàn lại quen nhiều bạn mới, mình tham gia các hoạt động thể thao chung, các bạn nước ngoài luôn sẵn sàng giúp đỡ, hướng dẫn mình chơi, vừa khỏe khoắn lại vừa làm quen thêm các bạn mới. Nói chuyện và tâm sự, tham gia các hoạt động dã ngoài là vô cùng cần thiết.

 
Sau giờ học thì quẫy thôi :)

Hạn chế và ít tụ tập với các bạn sinh viên Việt Nam, cái này mình chia sẻ thực sự, có thể nhiều bạn sẽ không đồng tình với mình, nhưng đây hoàn toàn là ý kiến cá nhân và luôn là lời khuyên của mình cho các bạn học viên. Mình không ghét sinh viên Việt, có chơi và giao lưu, nhưng rất cân bằng giữa các bạn nước ngoài và Việt Nam. Nếu muốn có bạn người Việt mình nghĩ ở Việt Nam sẽ làm quen được nhiều hơn. Đơn giản mình thấy có quá nhiều rắc rối do chính người Việt mình gây ra cho nhau.

Nếu thân thiết được với ai hoặc yêu ai thì cũng có thể yêu, nhưng cũng luôn xác định tâm lý là có thể xa rời khi mình kết thúc học ở đây. Vừa chơi vừa giúp nhau học tập phát âm.

- Ăn uống điều độ và tập thể thao: Do thời tiết khá nắng nóng, nên mình khuyên các bạn nên mang theo vitamin C, uống hàng ngày, ngoài ra uống nhiều nước, ăn nhiều hoa quả, giảm căng thẳng và mệt mỏi.

Đặc biệt : CƯỜI và VUI VẺ mọi lúc mọi nơi, sẽ tự thu hút được bạn bè và mọi người sung quanh.

* Bước sang tháng thứ 2: Mình sẽ chia sẻ vào thời gian tới khi mình có thời gian nhé nhé!

Nguồn: Hương Ruby - Học viên Việt Nam đã từng học tiếng Anh tại Philippines và giờ hiện đang là Quản lý tại Trường Anh ngữ FELLA, thành phố Cebu, Philippines.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét